Thứ Năm, 31 tháng 5, 2007

Nhớ thiệt...




.

Thiệt tình là nhớ anh mà... nhớ nhiều nữa là đằng khác...

Nhớ anh quá sức đi...

.

1 tuần rồi, không có phiền anh nữa...

Ờ, em làm được rồi... Không có phiền anh nữa...

Em làm được rồi...

.

Muốn nghĩ tới anh vì sợ quên những thông tin về anh...

Muốn tưởng tưởng thấy anh vì sợ quên khuôn mặt anh...

Muốn gọi cho anh vì sợ quên mất giọng nói của anh...

Muốn sms cho anh vì sợ anh công việc bộn bề mà ko chăm lo sức khỏe...

Muốn gợi nhớ lại cái gì xinh tươi của anh vì sợ quên mất nụ cười anh...

Muốn gợi nhớ lại cái gì trìu mến nơi anh vì sợ quên mất ánh nhìn anh...

.

Muốn được cái nhìn trìu mến ấm áp...

Muốn có nụ cười xinh tươi...

Muốn thêm cái nắm tay không thèm buông...

Muốn mè nheo cái ôm siết chặt...

Muốn vòi thêm nụ hôn ngọt ngào...

Chỉ dành riêng cho em... mình em thôi...

Chỉ dành riêng cho mình em thôi...

Như anh từng dịu dàng với em vậy... Như em từng bé bỏng trước anh vậy...

Ở trong vòng tay anh thật yên bình và ấm áp mà...

Bên cạnh anh thấy trẻ con và trở nên bé nhỏ thật mà...

.

Thiệt tình là nhớ anh quá sức rồi...

Em thấy mình yếu đi quá...

.

14 May 2007

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét