Thứ Bảy, 4 tháng 11, 2006

Chuyện viễn tưởng

Ngồi lọ mọ đọc báo, ra cái bài viết này...


Bạn nào mà có thời gian rảnh quá trời rảnh, ko biết làm gì nữa thì hãy đọc nó nha!!!


Thời buổi hiện giờ mà còn có chuyện như vậy chắc mình ko dám đi học luôn, ở nhà lấy chồng cho rồi... Chuyện viết còn hơn viễn tưởng!!! Tui là tui cũng hay tưởng tượng, sống ở trên mây lắm, vậy mà giờ có câu chuyện cứ y như lừa con nít. Có cần fải quá tưởng tưởng về sự tốt đẹp của nhau để rồi cho nhau té từ trên mây xuống vậy ko ta???


Ai nghĩ ra cái chuyện này tưởng mình tốt đẹp, hướng ng` ta đến sự tưởng tượng chứ tui là tui fản đối kịch liệt.


1 câu thôi: "Làm ơn thực tế dùm cái đi!!!"


Câu chuyện như sau:


Ngôn ngữ của tình yêu


Hai người yêu nhau nhưng gặp sự phản đối mạnh mẽ từ phía gia đình nhà cô gái. Họ cho rằng chàng trai không xứng đáng với địa vị của gia đình cô.










Mặc dù cô gái rất yêu chàng trai nhưng khi hai người gặp nhau cô luôn hỏi: "Anh có yêu em nhiều không?". Cô hay bực bội do chàng trai không trả lời như ý cô mong muốn. Và áp lực của gia đình khiến hai bạn trẻ bất hoà. Cô thường trút giận lên chàng trai.


Về phía mình, chàng trai luôn chịu đựng trong im lặng. Sau một năm anh tốt nghiệp và quyết định đi du học. Trước khi ra đi anh đã cầu hôn với cô gái: "Anh biểu lộ tình cảm của mình bằng lời nói không giỏi nhưng những gì anh biết là anh yêu em. Về phía gia đình, anh sẽ cố gắng hết sức thuyết phục gia đình em đồng ý. Em thuận ý làm vợ anh chứ?".


Cô gái ưng thuận và với sự quyết tâm của chàng trai, cuối cùng gia đình cô gái cũng nhượng bộ và đồng ý cho họ kết hôn với nhau. Trước khi chàng trai đi học, hai người làm lễ đính hôn. Cô gái tham gia công tác xã hội trong khi anh tiếp tục học ở nước ngoài. Họ bày tỏ tình cảm của mình qua những lá thư và điện thoại. Tuy có khó khăn nhưng họ vẫn luôn nghĩ về nhau.


Một ngày nọ, cô gái bị tai nạn giao thông trên đường đi làm. Khi tỉnh dậy cô thấy cha mẹ mình bên cạnh giường. Cô cảm nhận được tình trạng tồi tệ của mình. Nhìn thấy mẹ khóc, cô muốn làm cho mẹ yên lòng nhưng những gì cô có thể thốt ra là tiếng thở dài. Cô đã mất đi giọng nói. Bác sĩ bảo rằng tai nạn đã gây thương tổn não của cô khiến cô không thể nói được nữa. Cô suy sụp mặc dù cha mẹ cô động viên rất nhiều. Trong suốt thời gian ở bệnh viện cô chỉ biết khóc trong thầm lặng.


Xuất viện về nhà, tình trạng cô cũng chẳng thay đổi gì. Mỗi khi có tiếng điện thoại reo, cô có cảm giác như từng nhát dao đâm vào tim. Cô không muốn cho anh biết và càng không muốn trở thành gánh nặng của anh. Cô viết cho anh một lá thư nói rằng cô không còn đủ kiên nhẫn đợi chờ anh nữa.


Cô gửi lại anh chiếc nhẫn đính hôn. Chàng trai gửi hàng ngàn lá thư và gọi biết bao cuộc điện thoại nhưng cô không trả lời và chỉ khóc. Cha mẹ cô quyết định chuyển nhà, hi vọng rằng cô sẽ quên những gì đã xảy ra để có thể sống yên ổn.


Cô gái học ngôn ngữ cử chỉ và bắt đầu một cuộc sống mới. Mỗi ngày cô tự nhủ mình hãy quên anh ấy đi. Nhưng một hôm bạn của cô đến cho hay anh đã trở về. Cô van xin người bạn đừng cho anh biết chuyện gì đã xảy ra với cô. Từ đó cô không còn nhận được tin tức gì của anh.


Một năm trôi qua. Người bạn của cô đến thăm và trao cho cô thiệp mời dự lễ kết hôn của anh. Trái tim cô gái tan vỡ. Nhưng khi mở thiệp cưới cô gái thấy tên mình trong tấm thiệp. Ngước lên, cô thấy anh đang đứng trước mặt.


Chàng trai dùng cử chỉ nói với cô gái: "Một năm qua anh đã dành thời gian học ngôn ngữ này. Chỉ để em hiểu rằng anh không quên lời ước hẹn của chúng ta. Hãy cho anh có cơ hội nói với em rằng anh yêu em".


Anh lồng chiếc nhẫn vào tay cô gái. Cuối cùng nụ cười đã trở lại trên môi cô.



24H.COM.VN (theo Mực tím)


-------------------------------------------------------


1 câu nữa: Chuyện này nhảm nhí, trên đời này có thằng nào tốt vậy, tui đi kiếm nó đặt cọc... :)) =)) <-- mơ đi em!!! Mơ giữa ban ngày cũng ko có luôn... :)) =))

11 nhận xét:

  1. Ko he^` hay ti nao ca~, m oi , mot kich ban~ phim Han` Quoc chinh cong, tren doi nay ko co thang nao tot vay, Chau noi dung, moi thu la bia dat...Bon con trai la nhung ten xao lao nhat tren doi nay, co the no yeu minh luc do, nhung khi moi chuyen xay ra di, Thang nao con o lai voi minh la thang do ngu....

    Trả lờiXóa
  2. ac ac , ca'i comment bay dau ma't go`i :(( .We^n mat', luc nay dang doc do? thi` tu nhien sign out :(( .Bi h viet lai cha co' hu'ng gi` ca? :-s

    Trả lờiXóa
  3. Truyen hay ma chi , it ra no cung lam cho con nguoi co niem tin vao tinh yeu ma chi !

    Trả lờiXóa
  4. 2 Bình: Muốn nói chuyện với Bình quá!!! Tính viết mail mà chẳng biết viết gì... :|

    Trả lờiXóa
  5. :d uh.Co' ve luc na`y tam trang chau rat lo.n xo.n, cam xuc bi. do`n ne'n :(.Mi`nh cung co' 1 thoi gian bi. nhu the' :( .Chau muon noi gi` thi cu mail di . Du`ng suy nghi~ nhie`u qua' nhe' :d

    Trả lờiXóa
  6. 2 Ti Ni: Em còn nhỏ :D tin thì cứ tin thôi... Nhưng mà thiệt tình là chị ko khuyến khích em tin tý nào. Nhưng nếu tin để thấy cuộc sống nó tốt đẹp hơn thì em cứ tin đi nhé!!! :) :*
    2 Winnie: Eh Ku! Chưa bao giờ mày ủng hộ tao hết, hôm nay mới thấy nha!!! :) :* :X Ờ, thằng nào ở lại là thằng ngu, mà trên đời này ko có thằng nào ngu hết fải ko??? :))

    Trả lờiXóa
  7. Gấu Bông quý pháilúc 11:20 5 tháng 11, 2006

    tao lai thay ung ho cai quan diem iu doi cua e Ti Ni may a, tao gap nhiu thang te hai hon m gap nhiu, moi day nhat la chien cua c3 tao, ma bi h tao dag fai cang thang, gong minh giai quyet ne. va tao cam ghet bon dan ong gia doi...nhug t van tin co nhug ng tot, ong cha minh ngay xua tot va chung thuy the ma ko sanh dc ku nao dang hoang a?!chi khac la may thang tot nhu the hinh nhu van dag con vi vu dau day...hehe...co gag cho doi the nao cug gap a:)ac ac...

    Trả lờiXóa
  8. Mày siêng thì chờ... Tao nghĩ tao ko đủ kiên nhẫn :|

    Trả lờiXóa
  9. 2 Bình: Viết mail ko biết diễn tả sao hết :| :(

    Trả lờiXóa
  10. có lẽ em còn nhỏ nhỉ , nên chẳng hiểu đc ty nó như thế nào , bon bah ,mỗi người một suy nghĩ mà chị !!!

    Trả lờiXóa
  11. 2 Ti Ni: Đúng rồi em!!! Mỗi người 1 suy nghĩ mà... Em còn nhỏ, suy nghĩ vậy cũng tốt... :)

    Trả lờiXóa