Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2006

Co`n 1 tieng nua la` giao thua...

Mi`nh viet va`i do`ng de gui nhung loi chu'c tot dep nhat  cho moi ng` trong nam moi na`y. Hy vong moi ng` dat duoc nhung mong muon cua mi`nh trong nam moi...


Nam vua qua mi`nh da quen them duoc that nhieu ca'c anh, ca'c chi, ca'c ban cu`ng 1 so co Be' em that de thuong... Tuy o xa, tuy chua lan gap mat, tuy gap roi de lai niem thuong nho... Nhung trong toi van luon mong nhung dieu tot dep nhat den voi nhung ng` ban de thuong va` da'ng iu na`y...


Toi luon cau mong cho ba?n than, gia di`nh, dac biet la` Papa cua toi suc khoe, hanh phuc, su am no, hoa thuan trong gia di`nh nhu bao nhieu nam vua qua, va` cuoc song gia di`nh toi ca`ng nga`y ca`ng dep va hanh phuc hon nua, mong nhung gi` tot dep nhat den voi gia di`nh mi`nh...


Toi luon mong nhung ng` ban cua mi`nh, ho hang cua mi`nh mot nam tra`n day hanh phu'c, va` may man, cu`ng voi suc khoe va` ta`i loc... Va` cam on ho vi` ho luon la` nhung ng` ban cua toi...


Cam on vi` trong nhung luc kho khan, ong troi da cho toi thay van luon co' nhung ng` san sa`ng o ben canh toi an ui toi, dong vien toi, voi mong muon toi som vuot qua duoc nhung kho' khan trong cuoc song...


Cam on vi` ong troi da cho toi 1 cuoc song tot dep nhu the na`y...


Cam on vi` ong troi da ban cho toi niem vui, hanh phuc, kho' khan cung nhu dau kho de toi biet tran trong cuoc song cua ban than mi`nh hon...


Cam on ong troi vi` tat ca ong da da`nh cho heodien trong nam vua qua... 1 nam co mu`i vi cua su that bai, tha`nh cong, dau kho, hanh phu'c, 1 nam co' them that nhieu ng` ban de thuong va` da'ng iu biet bao nhieu... De con biet mi`nh se co' 1 nam moi tuyet voi hon nam vua qua...Cam on ong!!!


Va` mong ong cung mang den cho tat ca moi ng` xung quanh con, gia di`nh, ban be`...tat ca moi ng` 1 cuoc song nga`y 1 tot dep hon!!!


Cam on tat ca 1 lan nua vi`... tat ca...


 

Thứ Hai, 23 tháng 1, 2006

CHUẨN BỊ ĐÓN TẾT!!!




Cái không khí Tết đang dần hiện rõ từng ngày một… Mọi người hẹn hò nhau chuẩn bị cho 1 cái tất niên thật linh đình… Kéo nhau đi khắp nơi mua sắm, chuẩn bị cho những ngày Tết sắp đến. Nhanh thật!!! Cái vèo mà đã 1 cái tết nữa lại kề cận rồi… Thóang chốc lại 1 tiếng keng đánh dấu năm Tuất sắp gõ cửa, để mọi người chào lời tạm biệt với chú gà…


Một năm trôi qua, còn bao nhiêu những dự định mọi người vẫn ấp ủ, vẫn đó những dự định chưa hòan thành trong năm cũ, trước mắt vẫn là các kế họach cho năm mới… Mỗi người 1 định hướng, mỗi người 1 con đường đi riêng, có điều… Những người bạn của mình có vui lòng kể ra những gì họ còn vướng mắc trong năm cũ, tâm sự cho mình nghe những hòai bão trong tương lai và các kế họach cụ thể cho năm 2006 này không nhỉ??? Nào! Bạn! Lên tiếng cái…Hihi…


 


 

Thứ Ba, 17 tháng 1, 2006

1 vòng lại là bạn...

Có ai đó đã nói với mình! Trái đất tròn... Tròn thật... Đi 1 vòng qua các blog, bỗng nhận ra chúng ta quen nhau cả... Chuyện, đều là người Việt Nam cả mà... Tôi là 1 thành viên trong blog của bạn, rồi bạn lại là thành viên trong blog của 1 ai đó, người này lại là thành viên trong blog của bạn của bạn tôi... Đấy đấy!!! Quen nhau cả mà... Bạn của nhau cả mà!!! Cớ gì mình lại ko là bạn của nhau nhỉ? Chúng ta đều là bạn của nhau mà, phải ko? Hỡi những người bạn! Tại sao lại từ chối làm bạn của nhau nhỉ???


We're the friends...

Thứ Tư, 11 tháng 1, 2006

My friends! Thank you for loving me!

My friends! How can I tell you "how I love you???"... Show me!!!


Thank you! My friends! All of you! I can't say anything to show you how I fell but I can say "I love you more and more"...

Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2006

1 đêm trắng dạo chơi bệnh viện Chợ Rẫy...

10h tối, nghe tin, đua cái vèo lên bệnh viện Chợ Rẫy… Đua khí thế luôn, trời không lạnh nhưng với tốc độ 50km/h cũng đủ khiến những cơn gió làm mình lạnh gai cả người… Rồi tự nhiên chợt nhận ra mình ngu ngu… Cái áo khóac lúc nào cũng có trong cốp xe, vậy mà không dừng để mặc vào… Nói chứ, cũng tíêc 5 phút, nói dại… lỡ có chuyện gì…

10h30, vào phòng cấp cứu… nhìn cái dáng Mẹ lo lắng, chỉ có cảm giác khó tả, cũng chẳng thể nói nên lời, mà nếu có thể thì cũng chẳng muốn nói nên lời làm gì… Chỉ muốn la lên: “ Con thương Mẹ quá!!!”

Trên đường đi, mình đã từng nghĩ, nếu vào đến nới chắc phải cáu bẳn, hét tóang lên, la lối um sùm lên… Nhưng rồi lại chẳng thế, làm thế để bệnh nhân đang cấp cứu có nặng lắm nó cũng phải vùng dậy đập mình 1 trận đã rồi tình trạng thế nào họ tính sau à… Hix…

Kể cũng lạ, chẳng buồn, chẳng khóc, chỉ có cái gì đó vời vợi trong lòng, muốn đập phá 1 cái gì đó, muốn hét thật to, muốn nhiều thứ lúc ấy quá…

Địa điểm: Phòng cấp cứu Bệnh viện Chợ Rẫy Tp.HCM

Thời gian: 12h (0h)

Hòan cảnh: Lúc này bắt đầu các ca cấp cứu về liên tục, đủ thứ bệnh tật nhưng chiếm số đông là tai nạn giao thông, có cả đâm chém nữa--> ghê khiếp…

Tình hình: Có kẻ nằm rên rỉ, có kẻ máu me đầy mình, có kẻ không còn biết trời chăng mây đất gì cả, có kẻ mặt mũi chẳng còn nguyên vẹn, có kẻ thương tích gớm không còn gì để tả… Sợ khiếp người luôn!

Tình trạng: Các Bác Sĩ bắt đầu vào giờ cao điểm thì phải… Lúc này tự dưng nghĩ, họ cũng là con người, với cái áp lực của nghề nghiệp hẳn họ cũng phạm sai lầm??? Vậy thì xin cảm ơn các Bác Sĩ có tấm lòng với nghề, có trách nhiệm với mạng sống của bệnh nhân… Còn những kẻ chỉ nghĩ Bác Sĩ đơn giản cũng chỉ là một cái nghề (để kiếm tiền) thì đề nghị giải nghệ giùm cái! Ấy, mà tình hình Bác Sĩ ở Việt Nam thiếu thốn thế này, họ giải nghệ thì thiếu nhân lực… Hix… Đợi 1 thế hệ Y Bác Sĩ đông đảo và có Y đức…

Môi trường: Ô nhiễm kinh khủng… Mùi máu tanh, mùi phóng uế, mùi mồ hôi từ cơ thể… của nhiều người trộn lại. Còn hơi thở, rồi tiếng rên rỉ, tiếng khóc, tiếng nức nở… Tất cả quyện lại… Ra cái gì đó làm người ta cảm nhận, trong cuống cuồng chốc lát: “Sinh mạng con người sao bé nhỏ thế?”

Tiếng thổn thức vang lên, rồi cũng khiến ai đó nghĩ ngợi: “Sao con người ta không sống khỏe mạnh vài chục năm rồi chết quóach luôn, không phải bệnh tật, có phải đỡ không? Ờ, nếu vậy làm gì có bệnh viện, làm gì có cái cảnh khủng khiếp này???

Mình từng nghĩ đã có thể khóc thật to, la thật lớn… cái gì đó, dẫu cố dồn nén thì cũng xả ra cho đỡ hơn không? Thế mà lại không…

Ôi, mình cứ bình tĩnh đến lạ - không nhận ra chính mình nữa… Rồi cả cái nụ cười thường xuyên xuất hiện, mình đâu có gắng gượng làm ra vẻ không có chuyện gì đâu??? Đôi khi ko hiểu nổi sao mình có thể làm được như thế??? Tự hào với bản thân mình quá thôi…

Cái thân xác thì to, nhưng sức khỏe có thế đâu, hay ốm vặt, làm gì 1 tý là lại mệt ngay… Thế mà hôm nay chạy vòng vòng gần chục cây số mà lại chẳng thấy gì sất… Không rõ động lực ở đâu ra, bản thân mình mọi khi có kiên cường thế này đâu? Bình thường mình cũng mỏng manh, cũng dễ vỡ lắm mà… Ko có nước mắt luôn, muốn khóc ghê gớm, vì ai cũng bảo khóc sẽ hết stress… Nhưng rồi nghĩ, mình có bị xìtrét xìtriết gì đâu… Lại nhận ra, lúc này nước mắt là thứ xa xỉ phẩm không cần mua…

Ngồi chờ, nhìn quanh, trong phòng chật cứng bệnh nhân, ngoài hành lang, lóc nhóc người thân chờ đợi trong mệt mỏi ( chắc có mình trong đó)… 1 số lớn trải chiếu ngủ ngay ngòai hành lang, chắc họ nuôi bệnh nhân lâu ngày rồi??? Ôi quên, cái lũ muỗi ở đấy ấy à? To như con ruồi… Được nuôi kỹ mà…

Cầm cái điện thọai, 1 list dài danh sách những người bạn, gọi hay nhắn tin, mình nghĩ sẽ có lời động viên, ai ủi… Rồi lại nghĩ, mình có cần cái đó lúc này chăng? Cần chứ, nhưng rồi lại quyết định cất điện thọai… Muốn ai đó chỉ mình cách khóc... trở lại… Muốn quá…

Thứ Năm, 5 tháng 1, 2006

Buồn ngủ lắm rồi!!!

I feel sleepy... But I can't sleep. Why? I don't know...


In life, always have the question "why" and we - the persons - always want the answer with "cause" although in something, we no have the reason...


Why do you cry? Hey! "chubby" you can answer me? You're sad? Right? Or you're happy? Can you be sad... "sad" - it may be the answer but not a  reason... I think, the reason is the answer of the question "Why are you sad?"... Is there anytime you want to cry but you can't because you haven't had any tears???


Why do you smile? You're happy? Or you're funny? Can you be happy... But is there anytime you smile but you're not happy or funny? You're sad... Nothing can talk to anybody know "how you're sad"... and you're not only smile but also you laugh... Is there?


Oh! How can I help you? Who can help me? No one! Just me can help me! And try to help you!


Good luck! Wish you can...


 

Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2006

Năm mới đến rồi... Năm mới đến rồi...




1,2,3… Doong! Boom… Tiếng chuông gõ keng keng... 0h của năm mới… Tiếng pháo hoa rộn rã chào mừng… Năm mới! Năm mới! Bính Tuất đến rồi!!!


 


Năm Con Gà vui vẻ nhường chỗ cho năm Tuất! Mọi người lại nhộn nhịp để chuẩn bị đón chào 365 ngày mới nữa sắp đến… Vừa vui… Vui khi nghĩ đến tương lai; vừa buồn, buồn cho hiện tại lại sắp trở quá khứ. Chỉ chút nữa thôi chốc lát nữa… Hiện tại sẽ khác…


 


Ai cũng bảo rẳng hãy sống tốt với hiện tại… Ai cũng biết thế…


Người ta nói rằng, hãy nhìn về tương lai, hy vọng cho cái tốt đẹp đến… Ai cũng mong như thế…


Mọi người bảo, hãy nhìn về quá khứ để rút ra bài học cho mình… Người ta lại thử ngóai đầu nhìn lại…


Mấy ai sống hết mình một cách hữu ích cho hiện tại??? Mấy ai có tương lai đúng như mình hy vọng??? Mấy ai biết lấy quá khứ để làm động lực thúc đẩy cho tương lai???


Hy vọng, trong mấy ai đó, có tôi, có cả bạn…


Cuộc sống là sự kỳ diệu… Con người đến với nhau bằng một mối quan hệ chân thành là sắc màu long lanh nhất…


Tôi chúc bạn đủ sức khỏe để sống hết mình cho ngày hôm nay; đủ nghị lực để vượt qua thất bại trong quá khứ; đủ hy vọng để hướng tới tương lai tốt đẹp… Ko chúc bạn dư, chỉ chúc bạn đủ thôi… Vì có nhiều người cần đến thứ này… Rất nhiều người…Bạn ạ! Và tôi cũng chỉ nói đủ để bạn thấy sắc màu long lanh của sự diệu kỳ mà tôi đang cố gắng mang đến cho bạn!


Bạn của tôi! Nếu bạn thấy dư… Hãy nói tôi… Chúng ta sẽ cùng chia sẻ cho người đang thiếu vậy!!! Thế nhé!


 


CHÚC MỪNG NĂM MỚI = HAPPY NEW YEAR = BON ANNÉE!!!